Tả tiếng sóng. M: ì ầm, rì rào, ầm ầm, lao xao, ì oạp, oàm oạp. b. Tả làn sóng nhẹ. M: lăn tăn, dập dềnh, gợn nhẹ, trườn nhẹ. c. Tả đợt sóng mạnh. M: cuồn cuộn, ào ạt, cuộn trào, dữ dội, khủng khiếp, điên cuồng. Đặt câu với một trong những từ ngữ vừa tìm
Công an huyện Diễn Châu - Nghệ An vừa ra quyết định khởi tố nam tài xế điều khiển ô tô lạng lách, tạt đầu nhiều xe ngược chiều trên quốc lộ 7 rồi nhờ người khác nhận tội thay. Công an huyện Diễn Châu (Nghệ An) chiều 8/9 cho hay, cơ quan này vừa ra quyết định khởi
Lão Thiên Tôn quay về biết tin điên cuồng giết chóc. Lão Thiên Tôn quay lại Thông Thiên Giáo với thần chí bất minh, lạm sát vô cớ. Tình trạng nguy hiểm hơn bất kỳ cường địch nào. Lão Thiên Tôn lúc về thấy Thiết Tam Lang đã chết liền đi tìm Trần Ngạo Vân đòi mạng.
Sau Khi Xuyên Sách, Ta Bị Đại Lão Điên Cuồng Theo Đuổi; Sau Khi Xuyên Sách, Ta Bị Đại Lão Điên Cuồng Theo Đuổi Bởi vì khi chuyển trường, cô bị lão sư sắp xếp ngồi ở bên cạnh giáo thảo. Hứa Thiện Ý không muốn chết, vì thế ngày chuyển trường cô đi từ rất sớm
Điên cuồng vì em - Lam Tuyết Giang - Nghiên Hân - Chương 31- Website đọc truyện online miễn phí mãi mãi - tamlinh247 cô thấy bà nội thật sự đang nằm trên đó, những sắc mặt tái nhợt, ảm đạm, lông mày đổi màu xanh lét, nhắm nghiền mặt, không hề nhúc nhích giống như
Điên cuồng cưỡng hiếp con riêng lão dượng già đầy thú tính. Nhìn đứa con riêng này mình cảm thấy đây đúng thực sự là một trong những đứa đẹp nhất mà mình từng biết , yêu thương nhiều thì có làm cái mẹ gì đâu chi bằng chúng ta cứ chơi thôi, nghĩ cái cảnh
67dY131. Từ ngày 06/12/2011 Tra từ sử dụng VietId đăng nhập. Công cụ cá nhân Tính từ có hành động, trạng thái như bị mất trí, không tự kiềm chế được, do bị kích thích quá mạnh giặc bắn phá điên cuồng Đồng nghĩa cuồng điên, điên rồ tác giả Tìm thêm với NHÀ TÀI TRỢ
Giới Thiệu Truyện - Là câu chuyện Sắc Hiệp - Đô Thị li kỳ và hấp dẫn với rất nhiều nhân vật và cốt truyện trải rộng, nhiều tình tiết đi kèm. Nhân vật chính là Trần Thiên Minh, 24 tuổi tốt nghiệp đại học hạng trung và đang làm giáo viên bình thường tại một trường Trung Học cơ sở ở một thị trấn nhỏ. Một ngày nọ vô tình trong lúc ... đi vệ sinh, hắn bị 1 con "Kiến Thần" - Huyết Hoàng Nghĩ trong truyền thuyết cắn ngay vào tờ-rym. Thế là từ đó trong người hắn có dị năng đặc biệt, vạn độc bất xâm, vết thương lành nhanh như x-men, tờ-rym khủng, cứng như sắt thép - có thể lấy 1 địch 10, bách chiến bách thắng! - Thêm vào đó, có 1 lần vô tình giúp đỡ 1 ông lão, gặp vận may được ông lão võ công cao cường truyền cho 1 môn nội công bí truyền Hương Ba Công. Cùng với dị năng có được từ Huyết Hoàng Nghĩ, Trần Thiên Minh bắt đầu chuyển hướng cuộc đời mình sang một ngã rẽ không thể tưởng tượng được... Cùng với đàn đàn đống đống mỹ nữ đồng hành, liệu có bao nhiêu kẻ thù hùng mạnh đang chờ Trần Thiên Minh? Với những món quà từ trên trời rơi xuống đó hắn sẽ làm được những gì? Cùng đọc bộ Lưu Manh Lão Sư để biết các bạn nhé! - Truyện xuyên suốt có nhiều cảnh ân ái giường chiếu khá nóng bỏng và nặng. Các bạn lưu ý trước khi xem! - Tags luu manh lao su prc full, luu manh lao su convert, truyen sac hiep
Bình Luận Phản hồi nội tuyếnXem tất cả bình luậnFanpageBình Luận Gần Đây kỳ kỳ 6 giờ trướcTrong Lão Đại Cuồng Chiếm Hữu – Chap 155con yeva giả nhìn hỗn làm ghê kỳ kỳ 6 giờ trướcTrong Lão Đại Cuồng Chiếm Hữu – Chap 139thư nhã ncc chê 🤩 hot gơ buồn ẻ 9 giờ trướcTrong Hôn Nhân Đen Tối Ông Xã Tội Ác Tày Trời! – Chap 53đeo kính nhìn kh quen ck ơi😞 Nguyễn H 11 giờ trướcTrong Bá Tổng Cuồng Thê Vợ Yêu, Em Dám Chạy? – Chap 81Hóng chap ms nhaaaaa ❤❤ KOANH 17 giờ trướcTrong Vẫn Cứ Nhớ Em, Nhớ Em – Chap 21Chị nhà là xứng đáng đc làm dv luôn ó= Tú Anh 97 17 giờ trướcTrong Trùng Sinh Làm Bảo Bối Của Năm Đại Boss – Chap 11Truyện đọc cuốn hot gơ buồn ẻ 17 giờ trướcTrong Lão Đại Cuồng Chiếm Hữu – Chap 116Lâm Yên đỉnh vãi cả 🍇 hot gơ buồn ẻ 19 giờ trướcTrong Lão Đại Cuồng Chiếm Hữu – Chap 66ngầu quãi😋 Le Bo 20 giờ trướcTrong Vợ Chồng Bá Đạo Thiên Tài Bảo Bối Không Dễ Chọc – Chap 73Hảo ông dà Thánh Bú liếm 1 ngày trướcTrong Hôn Nhân Đen Tối Ông Xã Tội Ác Tày Trời! – Chap 53[Love Kitten 24] Truyện Mới Cập Nhật
Ngày kế, cảm thấy đi dạy vốn cũng không phiền phức lắm. Duy có điều ở trong trường học mặc kệ gặp được ai đều phải trưng ra khuôn mặt tươi cười, thật là một chuyện mệt nhọc. Lờ mờ cảm thấy được bộ mặt giống như bị rút gân, ai, xem ra trở về phải đắp một cái mặt nạ dưỡng da rồi...Ai, rõ ràng ta mang tính tình của đấng mày râu, không nên bắt ta áp chế tính tình biến thành tố nữ chứ...Nghe ta oán giận, Cẩn ở trong điện thoại nở nụ cười."Làm sao vậy? Chu đại thiếu gia, biết Vi nhân sư biểu’ làm gương sáng cho người khác không dễ làm đi!""Không phải thế, đây không phải đơn giản chỉ là chuyện vi nhân sư biểu, làm lão sư cho học sinh cũng không cảm thấy có gì khó. Mấu chốt là lão sư ta đây lại phải làm tôn tử cho những lão sư khác, cái này tương đối buồn khổ. Không thể bởi vì ta là lão sư thực tập lại coi thành tiểu nhị sai sử a..." Ta lại oán giận.“Chậm rãi là tốt rồi, mới vừa tới trường học, ở trước mặt đồng sự phải khiêm tốn, đừng khoa trương. Bất quá, Chu Mới Mới, với tính cách kia của ngươi, muốn không khoa trương rất khó, hết sức làm tốt chuyện mình nên làm là được." Cẩn còn tiếp tục khuyên bảo ta."Nga, ta biết!" Nhỏ giọng trả lời."Ta cảm thấy được, ngươi làm một lão sư, chuyên môn là không thành vấn đề, phương thức giảng bài của ngươi hẳn là rất nhanh cũng có hình thức của riêng mình. Ta chỉ muốn nhắc nhở ngươi một phương diện, chính là sư đức. Nhớ kĩ, bây giờ ngươi là lão sư, mỗi tiếng nói mỗi hành động của ngươi đều sẽ ảnh hưởng tới học sinh. Bất kể làm cái gì, nhất định phải suy nghĩ thật kĩ trước khi làm!" Cần thấm thía nói."Đỗ Cẩn!""Ân?""Thời điểm ngươi làm lão sư ta, đã cảm thấy thực khó xử đi!" Đột nhiên cảm thấy thời điểm mình còn đi học thật là khốn kiếp, chọc cho Cẩn nhiều phiền toái như vậy. Ngẫm lại thực cảm thấy kia một đoạn đường nữ nhân khả ái này đã chịu đủ ẩn nhẫn và ủy khuất."Hoàn hảo, có lẽ, hẳn là có rất nhiều lão sư lấy ngươi là niềm kiêu hãnh đi. Dù sao ngươi từng là một học sinh thực xuất sắc!" Cẩn vẫn luôn như thế, phân tích tất cả các mặt tốt xấu, luôn ở thời điểm ta tự trách mà cho ta niềm an ủi. Kiếp này có thể gặp, có thể yêu một nữ nhân như vậy, là may mắn lớn nhất của ta!"Nghỉ ngơi sớm một chút, đừng thức đêm. Lão sư ở trước mặt học sinh, vĩnh viễn phải bảo trì một trạng thái tinh thần tốt nhất. Từ từ sẽ đến đi! Chức nghiệp này đối với ngươi mà nói có khó khăn, bất quá, ngươi đã lựa chọn, nhất định có thể làm tốt!""Ân, ta biết. Ngươi cũng đi ngủ sớm một chút. Ngủ ngon!"Ngồi trước máy vi tính một hồi, tiện tay cầm lấy giấy bút trên bàn."Sư đức, mấu chốt là sư đức!" Ta đem lời này viết lên giấy, nhìn hồi ấn tượng của ta, Cẩn là một lão sư phi thường vĩ đại. Trong lớp tựa hồ mọi người đối với Cẩn đều là vui lòng thần phục. Khi lên lớp nghiêm túc nhưng không mất đi tính hoạt bát, xuống lớp có năng lực xử lý vô cùng tốt quan hệ với học trò. Đương nhiên, ta là ngoại tại muốn dụng tâm hướng Cẩn học tập, học tập phương thức dạy học của Cẩn, học tập phương thức xử sự của Cẩn. Ở trong lòng ta, nàng đôi khi giống một quyển sách, ta muốn hảo hảo nghiên cứu và nghiền có chính là, ta muốn nghiền ngẫm phương thức dù chỉ vừa làm lão sư một ngày, nhưng lại thấy rõ ràng các loại quan hệ nhân tế phức tạp trong trường học. Mà Cẩn, ở ngay hoàn cảnh lúc đó, là thế nào đi bao dung một hài tử tùy hứng, dưới những lời nói châm chích vẫn duy trì một bộ dáng bình thản ung dung như vậy. Điều này cần phải chịu đựng và ẩn nhẫn lớn đến cỡ nào, mà ta, lại vĩnh viễn đều như vậy tự cho là đúng, hết lần này đến lần khác gây rắc rối...Đau lòng, vì cái gì, lúc ấy ta không hiểu...Máy tính chờ trong thời gian dài, chuyển sang chế độ bảo vệ màn hình, hé ra album ảnh, đều là hợp ảnh của ta và Cẩn. Trước kia ở thời điểm tưởng niệm luôn một mình lặng im ngắm nhìn máy tính. Nhớ trước kia trong một bộ phim truyền hình, trong phim có một thợ chụp ảnh rất giỏi, hắn nói, thông qua ảnh chụp, có thể nhìn ra tình cảm người đó che dấu. Hiện tại xem lại những ảnh chụp ngày đó, trong ánh mắt Cẩn, những yêu thương này đó đều hiện ra. Ta vẫn nói chính mình yêu nàng, lại không hề dụng tâm đi quan sát, luôn bỏ qua những chỗ mấu chốt. Ta theo đuổi, chẳng qua là hứa hẹn trên đầu môi, mỗi lần đều là hứa hẹn đi hứa hẹn lại. Mà Cẩn, trừ bỏ một câu "Ta chờ ngươi", nàng không nói ra bất kì lời hứa nào. Nhưng điều mà nàng làm, chính là dụng tâm bảo hộ ta, nhìn ta lớn dần, trợ giúp ta lớn lên, cùng đợi ta trưởng thành...Sư đức, thứ ta muốn học, đâu chỉ là sư đức...Tiết tự học buổi sáng, bắt đầu sửa đúng khẩu ngữ. Hiện tại xem như hiểu được năm đó "An ca" của Amy là như thế nào mà ra. Hệ thống giáo dục, bắt con người ta cả ngày vùi đầu nghiên cứu ngữ pháp cùng kĩ năng đọc, cuối cùng quay đầu lại liền xuất hiện một hiện tượng "Giấy chứng nhận đống lớn, người câm bay đầy trời".Đang kiên nhẫn giảng về kĩ năng phát âm, có người gõ cửa. Ta còn chưa kịp nói "Mời vào", người ngoài cửa liền thẳng tiến sách đeo nghiêng, tóc ngắn rối tung, đồng phục cầm trong tay, ánh mắt mơ màng nhập nhèm, nhìn ra được vẻ mặt mỏi mệt...Vừa thấy chính là thức suốt đêm. Đối với cái này, ta có kinh nghiệm. Về phần thức suốt đêm làm gì thì ta cảm giác được, nàng là một cô bé bướng bỉnh."Lão sư, ta đến muộn!" Chính là nói một câu như vậy. Không có nêu lý do hay lấy cớ."Lần sau chú ý, trở về chỗ đi!"Nàng ngẩng đầu nhìn ta, không nói gì thêm, đi thẳng tới chỗ ngồi, đem đồng phục ném trên ghế, sau đó ngồi tục giảng bài. Hài tử kia đầu tiên là mở sách ra, sau đó đem sách dựng lên làm bộ học một hồi, chỉ chốc lát cũng không động đậy nữa, nhất định là ngủ thiếp năm đó ta trong lớp nổi danh "vua ngủ", loại tư thế ngủ kinh điển này, ta làm sao không biết không gọi nàng. Nếu quyết định ngủ, vậy thì ngủ đi. Ta chỉ là nhớ kĩ bộ dáng của nàng. Có lẽ, là vì một chút tò học kết thúc, thời điểm quay về văn phòng, trên đường gặp An lão sư. Lão thái thái hòa ái dễ gần này thấy ta liền hướng về phía ta nói"Sáng sớm kỉ luật thế nào?"Ta cười cười, gật đầu nói "Rất tốt. Đều rất nghiêm túc. Học sinh lớp này không tồi!""Có ai đi trễ không?" An lão sư lại thật nhanh suy nghĩ. Ta không muốn bán đứng hài tử kia, nhưng là, làm lão sư, tựa hồ là không nên bao che nàng...Hai chữ "Sư đức" Cẩn nói lại hiện ra trong đầu của ta. Hiện tại cảm thấy có chút khó xử, không biết nên làm thế nào."Nga, An lão sư, ta có một vấn đề muốn thỉnh giáo ngươi, thiếu chút nữa đã quên..." Nói chêm, chọc cười luôn luôn là sở trường của tài rất nhanh liền xoay chuyển. An lão sư bắt đầu kiên nhẫn giảng giải vấn đề ta hỏi. Trong lòng ta có chút thay hài tử kia thấy may cho là chuyện này coi như đã qua, không nghĩ tới buổi chiều, đang ngồi trong phòng làm việc soạn bài, hài tử ban sáng bước vào, bên cạnh là An lão sư."Trương Trác, ta bảo ngươi hôm nay mời phụ huynh đến, như thế nào không mời?"Ta ngất. Đến trường học này mới hai ngày, thấy hai lần An lão sư muốn tìm phụ huynh học sinh, chẳng lẽ nghiện sao?"Lão sư, mẹ của ta không có thời gian!""Mẹ ngươi không có thời gian? Còn ba của ngươi đâu?" An lão sư rõ ràng không tin lời nói của hài tử này. Nói xong, An lão sư tựa hồ phát hiện ta ở nơi này rình coi, hướng ta bên đây liếc một cái. Ta vội vàng cúi đầu giả bộ soạn bài."Ba của ta, không biết!" Hài tử kia thì thào nói."Không biết? Ngươi đây là thái độ gì? Ta cho ngươi biết, ngày mai nếu người nhà ngươi không đến, ngươi cũng không cần đi học!"...Ta buồn bực, ghét nhất bị lão sư dùng phương thức này. Mặc kệ học sinh làm cái gì sai a, ngươi làm một lão sư cũng không thể dùng thái độ này... Ta không rõ, An lão sư vì cái gì đối đãi với ta luôn như vậy hòa ái, nhưng đối đãi với học sinh này lại hung thần ác sát như thế. Cho dù giáo dục vẫn chú ý "Nghiêm sư xuất cao đồ", nhưng thế này cũng không khỏi có chút quá phận...Nhưng là ta vẫn như cũ cái gì cũng không thể nói. Tựa hồ cảm giác được, ở trong này ta chỉ là một thực tập lão sư, ta hèn mọn, từ nhỏ đến lớn đều không cảm giác được mình hèn mọn đến như thế..."Còn nữa, có phải sáng nay ngươi lại đến muộn hay không?""Đúng vậy!" Trả lời đơn giản. Nhìn ra được, là một người dứt khoát rõ ràng, nghĩ gì nói đó."Ngươi đây là lần thứ mấy? Đây cũng là do tiểu Chu lão sư tính tình hảo. Nếu như là giờ tự học của ta, ta cho người đứng ngoài hành lang hết buổi sáng!"Ta ngất... Ta tính tình hảo... Được rồi...Ta đột nhiên nhớ tới vấn đề sư đức Cẩn nói. Giống như đối mặt với một chuyện như vậy, ta không có cảm giác sư đức tồn tại. Có lẽ ta sai lầm rồi. Có lẽ ta đối với cái từ sư đức này lý giải còn chưa đủ sâu. Dù sao ta là thái điểu1, An lão sư là lão điểu... Ấy, không thể nói như vậy, không lễ phép. Là lão giáo sư, tiền bối!"Ta lười nói với ngươi! Ngươi về lớp đi!" An lão sư quát nói hơn nửa ngày, trong phòng làm việc ngươi nói nhiều nhất, còn nói là mình lười nói... Được rồi...Trương Trác rời đi, lúc gần đi còn liếc ta một cái. Âm thầm cảm thấy không ổn, đứa nhỏ này không phải là cho rằng ta đã bán đứng nàng đi... Lão tử mà làm chuyện đó, ai!"Lớp này a. Hỏng bét hết!" An lão sư ở trong phòng lầm bầm lầu bầu."Ai, quên đi, An lão sư, ngài bớt giận!" Bên cạnh một lão sư cúi đầu khom lưng phụ họa. An lão sư là tổ trưởng bộ môn, quan lớn một cấp, dĩ nhiên có người vuốt mông ngựa."Phi!" Ta ở trong lòng âm thầm phi một cái."Ngài xem ngài cũng đã tận lực. Trường học cũng thật là, lúc phân lớp đều đem mấy học sinh thành tích kém lúc thi nhập học phân vào 10-3. Ngài cũng đừng tức giận!"10-3, nguyên lai là như hiện tại có chút hiểu được vì cái gì khi ta hết tiết trở về An lão sư luôn hỏi ta thế nào. Chính là, ta không cảm thấy được có cái gì dị thường. Ngược lại cảm thấy được, không khí học của lớp 10-3 nếu so với 10-4 thì tốt hơn, học sinh 10-3 so với 10-4 cũng đơn thuần là, ta nguyên bản vốn không là một học sinh an phận thủ thường. Ở 10-3, ta tựa hồ có thể tìm thấy điểm quen sinh giỏi? Học sinh kém? Đột nhiên rất muốn cười. Hiện tại cảm thấy được, những điều đó đều trở nên không có ý nghĩa. Ta là một học sinh giỏi sao? Dường như khi đi học, ít nhất lão sư cùng bạn học đều cho rằng như vậy. Nhưng hiện tại nhớ tới, ta lại đối với chính mình khi đó đặc biệt thất vọng. Bởi vì ta không hiểu được yêu. Ta chỉ là một thiếu niên đuổi theo cơn gió, nhưng lại không biết cơn gió ấy luôn ở ngay phía trước vuốt ve gương mặt thích1Thái điểu đây là một ngôn ngữ mạng ý chỉ một loại chim dùng để làm món ăn, bây giờ “thái điểu” còn dùng để chỉ tân binh, một người thiếu kiến thức hoặc là tay mơ
Thực tập năm 4. Được an bài đến lớp 10 của một trường cấp 3. Trước khi thực tập bắt đầu, chỉ đạo lão sư hướng chúng ta tiến hành công tác tư tưởng, rồi hướng về phía ta bổ sung một câu "Chu Minh! Chú ý tính tình của ngươi!" Hôn mê. Không phải chứ, tính tình ta thối nát như vậy sao? Như thế nào mà ai nấy đều hướng về phía ta chỉ trích? "Minh tử, phỏng chừng ngươi sẽ trở thành thần tượng của học sinh a..." Tiểu Đinh tiến tới nói với ta. Tiểu Đinh là bạn cùng trường khác ngành của ta. Chúng ta thực tập ở cùng một trường, ta dạy tiếng Anh, nàng dạy Toán học. "Vì cái gì a?" Ta tò mò nhìn nàng. "Ngài nhìn cách tạo hình của ngài xem, rõ ràng là cách ăn mặc của một tên học sinh đầu gấu. Ngài xem, nếu không, có thời gian ta sẽ cùng ngươi đi mua mấy bộ đồ nhìn đàng hoàng một chút?" Tiểu Đinh che miệng cười khúc khích. "Lão sư!" Ta đứng trong đám người hướng chỉ đạo lão sư gọi to, "Có yêu cầu với trang phục của chúng ta sao? Nhất định phải mặc chính trang sao?" Đám người được dịp một trận cười rộn. "Chính trang không bắt buộc. Mặc đơn giản một chút cũng được. Bất quá Chu Minh ngươi mặc cái quần đó không được, rách rưới như thế, nên mặc một cái chỉnh chu hơn một chút..." Mọi người lại cười rộ lên... Ai, xem ra làm lão sư so với làm học trò gian nan hơn nhiều... Nghe nói là dạy học sinh cấp 3, trong lòng vững bụng một chút. Hiện tại trẻ con trưởng thành sớm, lại bị internet và truyền thông ảnh hưởng, giao tiếp với chúng hẳn tương đối đơn giản đi. Nhìn bạn học khác bị phân đến trường cấp 2 đi thực tập mà trong lòng thầm cảm thấy may mắn. Chủ nhiệm lớp ta thực tập là một lão giáo sư, nghe nói rất có danh tiếng, trên đầu tỏa hào quang, thật giống như ta có thể cùng nàng kết giao là một chuyện vô cùng vinh quang. Thời điểm ta tới trường lại vừa vặn lúc nàng đang "giáo dục" học sinh. "Ngươi còn không biết xấu hổ mà tới xin lại sao, ta không tìm cha mẹ ngươi nói chuyện là may lắm rồi! Trở về, nhìn biểu hiện của ngươi rồi nói sau!" Đứng bên cạnh nàng là một nam sinh vóc dáng rất cao, mặc đồ thể thao, thoạt nhìn có bộ dáng rất khó xử. "Lão sư, cái kia là ta đi mượn, còn phải trả lại cho người ta, ngươi trước trả lại cho ta được không?" "Ta nói, khi đi học mang theo những thứ này đều bị tịch thu. Hoặc là ngươi bây giờ trở về chờ kì thi giữa kì chấm dứt tới lấy, bằng không thì gọi người nhà đến!" Hôn mê, lúc còn đi học ta ghét nhất là bị lão sư tìm gặp cha mẹ. Tuy nói giáo dục nhất định phải do gia đình và nhà trường cùng phối hợp, nhưng mà đến cả những chuyện nhỏ nhặt như thế cũng phải tìm cha mẹ, như vậy trách nhiệm giáo dục của lão sư ở đâu?
điên cuồng lão sư